- Nếu tải trang bị lỗi Xt:TimeOut hãy tải lại trang hoặc bấm vàoĐÂY

Admin nhận làm wap,forum giá rẻ. Liên hệ thông tin admin cuối trang để thương lượng giá và demo. Thank all
↓↓ » »

CHỈ VÌ MỘT CHỮ " VÔ TÂM"


Đăng: Nhox Attend
Lượt xem: 3435
Ngày Đăng: 2015-04-08 / 14:49:45
Chia sẻ: SMS Zing Facebook Twitter

Tôi vẫn lang thang trên đường, không em….
Chúng tôi quen nhau tự bao giờ cũng chả mà biết được, tôi thường không quan tâm tới những chuyện vặt vảnh ấy. Còn em thì dù chuyện nhỏ nhặt nhất cũng nhớ, ngày hai đứa gặp nhau,ngày tôi nói tôi yêu em, ngày giận nhau, ngày trao nhau cái hôn đầu tiên nơi công viên…
Chúng tôi lại cãi nhau, cãi nhau và em lại khóc, tôi thì vẫn thế, luôn chờ em điện thoại để nghe em nói rằng lỗi là của em. Em sợ mất tôi đến nỗi tôi thấy mình thật sự quan trọng với em. Thế là tôi đâm ra ý nghĩ em cần tôi hơn tôi cần em…
Một lần em hỏi tôi:
"nếu không có em thì anh sẽ sốngra sao"
"chả sao cả, nhưng nếu có em thì cuộc sống của anh phong phú và ý nghĩa hơn"-tôi lạnh lùng trả lời em như thế.
Nhìn thấy vẻ mặt của em buồn vì câu trả lời của tôi, tôi có một chút thấy tội tội cho em..
"Anh nói điều đó là sự thật, vì anh không muốn dối em. Vì bên cạnh anh còn rất nhiều thứ ngoài em ra. Nhưng anh vẫn yêu em…"

Và chúng tôi lại cãi nhau…
"nếu không có em thì anh có buồn không"-em hỏi tôi.
"một chút, nhưng anh nghĩ đó không lâu, vì anh còn nhiều thứ quan trọng hơn"- Tôi biết rằng em cần tôi đến mức nào, và tôi đã nói ra điều đó để lại chờ em quay đầu lại với những giọt nước mắt khóc xin lỗi tôi và bảo đừng rời xaem…
Nhưng lần này, em đã không quayđầu lại mà tiến thẳng về phía cánhcửa phòng, mở toan và lặng lẽ bước đi…
Tôi hoang mang…
"L, em đi thì không hối hận đấy chứ"-tội gọi em.
Em vẫn bước đi, và im lặng…
Tôi chợt có một cảm giác hụt hẫng, vì em không bao giờ có những biểu hiện như vậy với tôi, từ lúc hai đứa yêu nhau cho đến thời điểm này…
Tôi không đuổi theo em, tôi nghĩ em sẽ về nhà, và ngày hôm sau, tối thiểu là ngày hôm sau em sẽ gọi cho tôi và với những lời nói năn nỉ tôi như thế…
Hết một ngày, điện thoại tôi vẫn im bặt, tôi bực, một cái bực vì tự ái.
"em tưởng tôi cần em lắm sao?"-dường như bản năng được em năn nỉ đã khiến tôi thốt lên câu đó…
Ngày thứ hai, vẫn như thế, và hết một tuần lễ trôi qua, tôi đã không dc những gì như tôi nghĩ…em không gọi lại, cũng không nhắn lại…
Tay tôi cầm lấy điện thoại, tôi khó chịu đến mức muốn vức nó đi để em có muốn gọi cũng sẽ chẳng bao giờ gọi được nữa…"Em thật quá đáng, rồi em sẽ hối hận khi mất anh". Tôi luôn kiêu ngạo với em như thế, một sự kiêu ngạo vì ỷlại sự cần thiết của tôi với em…
Tôi không thể chịu đựng được nữa. Ừ, thôi thì lần này, tôi xuống nước trước với em, dù gì thì đó cũng không phải lỗi của em…
"Rảnh không, sáng mai đi uống cáfê với anh nhé!"
……
Tôi nghĩ em sẽ phấn khích đến nỗi chạy đến nhà tôi ngay lập tức chứ không cần đợi đến sáng ngàymai, nhưng kết quả là không một tin nhắn reply lại cho tôi…tôi bắt đầu lo sợ, tôi mất em? Không, chắc chắn em đang làm gì đó nên không thể trả lời tôi được thôi. Tôi nghĩ thế…
Tôi gọi lại cho em và chỉ nghe đựợc một câu duy nhất, đó khôngphải giọng nói của em mà là tiếng"xin lỗi, số máy quý khách vừa gọihiện không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau.."
Tôi hoảng loạn,mấy ngày không gặp em thì tôi vẫn làm việc tốt đó thôi, nhưng tôi đã thiếu em đến nỗi tôi phải hạ sĩ diện và lòng kiêungạo của mình xuống để em quaylại với tôi…Những ngày ấy tôi đã chạy xe về nhà một mình, đi ăn một mình và chẳng buồn ra công viên…
Một tháng trôi qua…tôi đã thật sự cảm giác em đã vụt mất khỏi tầm tay của tôi…hụt hẫng đến độ tôi bất cần đến công việc, và muốn nói lại với em câu trả lời của tôi này trước "nếu không có em thì cụôc đời anh sẽ tẻ nhạt và vô nghĩa hơn bao giờ hết". tôi khôngdự những buổi tiệc bạn bè, khôngđi đâu ngoài đi làm và trở về nhà…hỏi bạn bè em thì cũng không ai biết em làm gì và ở đâu ngoài việc em đã không đi làm chỗ cũ nữa…
Bíp, bíp…
Điện thoại tôi có 1 tin nhắn. Tôi mừng như hò reo vì đó là tin nhắn của em:
"em sắp đi khỏi nơi đây, và có lẽ chúng ta sẽ không gặp nhau được nữa. Vậy nếu em biến mất thật sự thì anh sẽ tìm em ở đâu vàbằng cách nào"…
Tôi vội vàng gọi lại cho em, nhưngem lại tắt máy…
Vớ vẩn! em không nói em đi đâu thì có trời mới biết đường tìm em ra thôi. Tại sao em lại có thể làm như vậy được? Em lúc nào cũng khó hiểu với những câu hỏi mơ mơ hồ hồ như thế khiến tôi khó chịu.
↑↑ Cùng chuyên mục
Stt ngày 05/05/2015
Giọt máu không tên
CHỈ VÌ MỘT CHỮ " VÔ TÂM"
ANH THỀ ĐI
Lưng Chừng Cô Đơn
CHÚNG TA NỢ NHAU MỘT LỜI XIN LỖI
Gửi ta giọt lệ nhé tim ơi!
Và cuộc đời sẽ ra sao?
Em kể Anh nghe về những cung đường !
Truyện ngắn: ĐIỀU GIẢN DỊ
1234567»
Bài viết ngẫu nhiên
[Truyện ngắn hay] NHÍM VÀ CÁ [Truyện ngắn hay] NHÍM VÀ CÁ
Vai diễn nào cho em Vai diễn nào cho em
Người mẹ và ngọn núi Người mẹ và ngọn núi
CÓ CÁNH CHUỒN NÀO  TRÊN VAI EM KHÔNG CÓ CÁNH CHUỒN NÀO TRÊN VAI EM KHÔNG
[Truyện ngắn] Nếu chết... em có thể chết trên vai anh không ? [Truyện ngắn] Nếu chết... em có thể chết trên vai anh không ?
Chuyện bí mật của cỏ dại và lúa Chuyện bí mật của cỏ dại và lúa
Vợ chồng chưa lớn Vợ chồng chưa lớn
Entry một thiếu nữ 16 tuổi khiến bao người rơi lệ vì lầm lỡ Entry một thiếu nữ 16 tuổi khiến bao người rơi lệ vì lầm lỡ
Tính chất vật lí và  hoá học của tình iêu Tính chất vật lí và hoá học của tình iêu
Mong manh và mãnh liệt. Tình yêu dấu kín Mong manh và mãnh liệt. Tình yêu dấu kín
12»
Tag:
TẮT QCBẬT QC
Liên kết
Wap sex 18+
Thông tin
© Design by: Nhox Attend
© Liên hệ: 01649373906
© Thanks to Xtgem
U-ON
© Filelist Thân Thiện Style VipTruyen

Polaroid